Dĩ Vãng

Dĩ Vãng 2018 (Nguyễn Thảo)

Dĩ Vãng 2011 (Nguyễn Thảo)

Bạn thân,

Bỗng một hôm, bạn hỏi: “Làm lại dĩ vãng không?” Lời nói thật là mập mờ hàm chứa nhiều ý lạ. Tôi chưa kịp hiểu ý bạn. Hay không dám hiểu vì trong đầu có nhiều ấn tượng cẩu thả. “Tao đổi qua jazz. Bản trước pop quá”. À, thì ra thế.

Trước đó mấy tuần, tôi bị kêu lên sân khấu “kiểu bắt cóc bỏ dĩa”, lính quýnh sao, tôi bảo ban nhạc đánh bài Dĩ Vãng theo điệu slow. Lúc cất tiếng, tôi mới khám phá mình lộn, thành ra vừa hát vừa đếm nhịp. Bạn bảo tôi sau này, “Ừ, tao thấy mày hơi… lúng túng.” Cảm ơn bạn. Không có gì nhọc nhằn hơn là khi mình cố hát cho xong để được đi… độn thổ.

Thế nên khi bạn bảo bạn đổi nhịp sang 4/4, tôi đồng ý liền. Một hình thức nào đó, tôi phải tự chứng minh cho mình một lần.

Nghe Dĩ Vãng, bản cũ mười mấy năm về trước, một tôi hát thật trẻ trung, hơi dày và ấm, ngân nga như ca sĩ chính hiệu con nai vàng (mặc dù tôi cũng không rõ hiệu con nai vàng là hiệu gì). Bản mới, chỉ còn “hơi rung nghèo nàn”, giọng khản đặc. Nghe sao buồn quá. Có người quen nghe xong hỏi tôi, “Ủa bị tình phụ hả em? Nghe sao đau đớn dữ vậy?” Ừ, đau thì cũng có, nhưng không phải vì tình, mà vì thấy những gì đã bị lấy mất bởi thời gian.

Bạn thân, bạn bảo tôi, “dạo này sao hát như có hai ba giọng.”

Nói thật với bạn, không phải hai ba giọng, chỉ là cái tuổi già nó đến khiến giọng bị rè mà thôi.

Nguyễn Thảo

5 thoughts on “Dĩ Vãng

Add yours

  1. Xin anh Lê Vũ cho tôi order một ly cà phê đen thật nóng.Tôi sẽ uống ngay cho bỏng bờ môi để cảm nhận dĩ vãng này đang bùng cháy và hoàn toàn là của mình mà thôi!Ích kỷ đấy! Nhưng kệ! Càng nghe càng thấm cái chủ ý độc đáo của Lê Vũ khi anh làm lại version khác với 7năm trước!

    Like

  2. Hay quá ! Chất giọng nặng trĩu cảm xúc của một thời đổ vỡ. Nghe đâu đây tiếng lòng thổn thức như chính giọng hát của bạn.

    Like

Leave a Comment/Request

Blog at WordPress.com.

Up ↑