Lê Vũ Hoàng Cương Làm thế nào đễ diễn tả được hư không? Có phải là sự hư không vắng lặng ở cuối đường đang đợi chờ người đi mãi mỏi mòn trong đêm tối hắt hiu của kiếp người? Hay là như những chiếc lá cuối cùng đang đợi đến phút giây phai tàn... Continue Reading →