Khi hơi tình chưa hết ngầy ngật trên ngón tay thì sóng đã cuốn trôi đi nửa đời nhân ngải. Níu kéo hở? Tháng ngày phôi pha sẽ phủ kín dấu chân người. Đến nỗi nào chẳng lẽ? Thì cứ xem như hạnh phúc này chưa kịp tự tử đã bị ám sát mất rồi.... Continue Reading →