"Xuân về, xuân về rồi. Giờ đây chín vạn hoa trời nở, Chỉ một mình ta khép lại thôi." Một đoạn thơ không nhớ đã đọc ở đâu. Súc tích như một hài cú. Ray rức như nỗi cô đơn. Khắc khoải như đời sống bây giờ. Đã bao lâu rồi, đã bao nhiêu... Continue Reading →