Kể từ khi tù đày tước đoạt mất hết anh ta mới biết mình còn rất nhiều mà không thấy. Mà không thấy thật vì thật ra trước đây anh ta cũng không quan tâm thấy chúng để làm gì. Bây giờ thì phải thấy chúng nếu không muốn mất hết luôn những gì mình đã không thấy . Giòng sông, tóc xanh, ngón tay, nụ hoa, bóng trăng,mùa đông…vẫn còn đó. Bỏ chúng vào thơ, ôm chúng vào giấc ngủ để thấy tù đày đã thuộc về một kiếp khác.
Hoàng Cương lưu bút
Nhân dịp chương trình nhạc Nguyễn Đình Toàn được tổ chức tại Houston cuối tuần này, LêVũMusic chọn ra một vài nhạc phẩm của ông để giới thiệu những đóng góp của người văn sĩ kiêm nhạc sĩ này với dòng nhạc Việt. Đối với cá nhân Lê Vũ, nhạc NĐT không như nhạc Phạm, nhạc Trịnh mà ta đã được thấm sâu vào máu huyết Việt mấy chục năm nay, nghe là say là mê. Nhạc NĐT giống như rượu phải ủ cho nồng, phải chờ cho bén hơi men. Nghe nhạc NĐT phải ngẫm nghĩ, suy tư. Thử thách khó nhất cho người viết nhạc là làm sao tạo nên nét nhạc riêng biệt của mình trong thế giới của muôn ngàn âm thanh hỗn độn. Nghe nhạc Phạm Duy biết là nhạc Phạm Duy, nghe nhạc Trịnh Công Sơn biết là Trịnh Công Sơn, nghe nhạc Từ Công Phụng biết nhạc Từ Công Phụng. Cho đến nay các bạn đã nghe được một ít sáng tác của Ngọc Hoàng, Lê Vũ cũng tin tưởng rằng các bạn đã cảm được nét riêng tư đặc biệt của giòng nhạc NH. Tuần trước là Huy Thắng với “Em Có Nhớ Căn Nhà Xưa.” Tuần này xin giới thiệu một nhạc phẩm khác của NĐT: “Trăng Mòn” qua tiếng hát Hoàng Cương. Xin hãy tự hỏi có cảm nhận được dáng dấp NĐT trong “Trăng Mòn” không.
Leave a Comment/Request