“Biển Nhớ”

5796321993_f643430881_z
2013Copyright@Ngoc Hoang’s Photography
Thời gian dành cho những cuộc hẹn hò  với người tình tròn hai mươi tuổi đã chấm dứt.  Căn phòng có cửa sổ nhìn ra biển sẽ được trả về cho chủ nhân của nó.  Không gian này đã từng ấm lên theo tuổi lớn khôn, dậy thì của hai người biết yêu.  Bắt đầu bằng tình cờ biết đến, thân quen dần, là lạ nhớ.  Rồi không còn nhớ bao ngày đón đưa vồn vã,  mấy đêm tâm sự buồn vui. Quên hết muộn phiền bằng ân cần cho nhau… Rồi không  quên được ân cần cho nhau vì sợ muộn phiền hơn.  Ngần ấy  thấy chưa?  Thế nào mà chấm dứt thì không hiểu nổi như  họ từng  không hiểu nổi  những lần hàn gắn cách biệt bằng ái ân …  e chắc được rồi đây!  Chẳng bao lâu mắt nhìn xa lạ lại cứ  bén mãng về.  Hương duyên tàn theo bàn tay hờ hững.  Người đàn ông muốn và đề nghị.  Người đàn bà chọn và quyết định.  Phải chăng  bất luận là nam hay nữ đều từng trải qua độ tuổi  tự nhiên thôi thúc muốn có hơn một người tình.  Nếu cần một kết thúc nên đến đúng lúc để khẳng định vẻ đẹp của nó. If it is to be as it is…go. Qua nhạc có thể nghĩ TCS có nhiều mối tình do ông tự chọn hay được chọn nhưng chưa có mối duyên nợ nào gọi là bền vững và chính ông cũng thú nhận điều đó: Tình Xa, Nhìn Những Mùa Thu Đi, Nắng Thủy Tinh, Quỳnh Hương, Ru Ta Ngậm Ngùi… Thành ra  ở TCS với tình nhân  mình có thể ví ông như thủ môn bất đắc dĩ ( rất nhỏ con, cận thị, hút thuốc, uống rượu nặng) phải tranh phân thắng bại bằng  cách phải bảo vệ khung thành trước năm quả đá phạt đền bởi năm nữ cầu thủ.  Một trong năm đã từng sống cùng ông trong Biển Nhớ có thể nể tình tha cho ông.  Nhưng còn bốn mống thay phiên nhau đặt banh vào chấm 11m để quyết định số phận thắng thua  thì phần trăm sống sót của thủ môn TCS  chắc không là bao nhiêu.  Tâm sự gì trong Biển Nhớ có thể thuyết phục một người tình? Mời nghe.
Hoàng Cương lưu bút

 

Ngọc Hoàng

Comments are closed.

Blog at WordPress.com.

Up ↑

%d bloggers like this: