“Có một lần mất mát, mới thương người đơn độc, có oằn mình đớn đau…”
Không còn oằn mình nữa, nhưng lòng vẫn còn thấy nhói đau tuy đă nhiều năm trôi qua. Tôi đã chứng kiến đứa con trai còn rất trẻ, như chiếc lá xanh tràn đầy sinh lực, khao khát được sống, khao khát được yêu thương và dâng hiến tình yêu thương của mình cho mọi người; nhưng lại phải uất ức, bất lực xuôi tay nhắm mắt, bỏ lại người thân, người mẹ tuy chưa già nhưng nay cũng đã như chiếc lá úa vàng, ngày càng héo úa, vàng vỏ hơn. Người mẹ; người còn lại, cô đơn một mình lần mò đi, phải cố tiếp bước cho hết chặng đường đời dài trước mặt, dù đoạn đường ấy nay còn có ý nghĩa gì nữa đâu, ngoài những đau khổ, muộn phiền.
Trong bài hát này, từ lời tựa, từng câu, từng ý có mấy ai trong chúng ta đã chưa từng nếm trải? Rất xót xa và rất thực, phải không? Ai cũng rồi sẽ 1 lần tự hỏi: Ta từ đâu tới, và rồi sẽ đi về đâu? Đã và đang làm được gì, sao cứ mãi thăng trầm theo cơn lốc của cơm áo gạo tiền, đến khi ngoảnh lại nhận ra đời chỉ toàn là hư vô.
Nhưng… những đau khổ, thăng trầm nào cũng sẽ có giá trị của nó. Khi bị mất mát rồi mới hiểu được giá trị của tình yêu thương; khi đã dầm dề trong cơn mưa tuyết rồi thì sẽ biết ấm áp thế nào dù chỉ là với một tia nắng ấm. Vậy thì hãy sống vui đi! sống trọn vẹn đi! hãy yêu thương nhau đi! khi còn có thể. Hãy tận hưởng đón nhận một làn gió mát, một ánh trăng thanh, hãy cười ngay cả với ngọn cỏ, cành hoa; chúng đã mang đến cho đời thêm hương sắc. Hãy sống như câu thơ của một tác giả nào đó:
“Cám ơn đời mỗi sáng mai thức dậy
Ta có thêm ngày mới để yêu thương”
Thư Hiền lưu bút
Khác với những nhạc phẩm “Bài Không Tên…” nổi tiếng của Vũ Thành An, Lê Vũ chỉ được biết đến nhạc phẩm “Đời Đá Vàng” sau này. Qua bao nhiêu thập niên nét nhạc đầy kịch tích của VTA vẫn còn đó, đầy tính thuyết phục. Lần này vì hòa âm cho một giọng ca mới cho nên LV cũng không thay đổi nhiều trong phong cách sẵn có của bài. Điệu valse chậm được làm nền bằng piano ở cung bậc thấp, tô điểm thêm bằng piano thứ hai ở những nốt cao. LV chọn tiếng trumpet để mở đầu và trong phần nhạc dạo vì âm hưởng quyết liệt, phũ phàng của nó. Đôi lúc cũng cần lắng đọng lại để trở về với những gì căn bản… Xin mời thưởng thức giọng ca Thư Hiền.
Thư Hiền