“Lưu Luyến”

Nhiều khi điều hiếm qúi lại không từ đâu xa tìm đến mà ngay giữa thường tình đã cảm nhận được. Một buổi chiều chẳng hạn sẽ đẹp lạ lùng khi cả hai cùng chọn chiếc bàn ăn nhỏ trong quán vắng trao đổi chuyện phiếm quen thuộc của ngày qua hay chuyện kỳ thú bất ngờ vì chưa hề biết. Hoàng hôn vào thu luôn luôn phủ màu tìm thẫm lên hai cánh rừng cao su chạy dọc theo quốc lộ 13. Không một bóng thường dân.Tất cả đã di tản về Rừng Lá. Trong ánh sáng nhạt nhoà chờ đêm tối giữa chốn thinh không vô ngạn người sĩ quan trẻ hét lên tên người yêu một lần thật to rồi lắng nghe. Đúng 15 giây sau từ miền u tịch rất xa tên người yêu mới vang vọng lại. Không phải một mà ba lần ầm ỹ, rung động khắp không gian. Cô đơn thật nhưng đầy LƯU LUYẾN.
Hoàng Cương lưu bút

Không ai biết nhiều về nhạc sĩ Dương Quang Định nhưng phần lớn dân mê nhạc như chúng ta đều biết nhạc phẩm “Lưu Luyến” do ông viết. Nét nhạc “Lưu Luyến” nhẹ nhàng ngọt ngào nghe dễ thấm vào lòng như giọt mưa thấm đất, như gió lùa qua cành lá; vừa sang cả, vừa thắm thiết gần gũi…. Nghe xong vẫn còn “lưu luyến”… Riêng với Huy Thắng thì “Lưu Luyến” có kỷ niệm đặc biệt vì anh đã từng học đàn guitar một thời gian ngắn với nhạc sĩ DQĐ. Sau bao nhiêu thập niên anh Huy Thắng mới liên lạc lại được với người nhạc sĩ tài hoa này.  Vì thế nên Lê Vũ đã đề nghị anh Huy Thắng hát “Lưu Luyến”.   Nhạc phẩm này tương đối đơn giản nên hòa âm được viết rất đơn sơ. Chủ yếu trong bài là tiếng string ensemble và piano điện làm nền tạo nên nét mênh mang, nhạt nhòa. Tiếng piano, violin và đặc biệt là tiếng đàn electric guitar của Huy Thắng là những tô điểm nhẹ nhàng cho giai điệu mang tính cách pop này. Xin mời nghe Huy Thắng hát “Lưu Luyến”.

 

 

Huy Thắng

Comments are closed.

Blog at WordPress.com.

Up ↑

%d bloggers like this: