“Tình Thư Của Lính”

KBC ngày,tháng năm
Em,
Những ngày phép dành cho anh và tình mình đã qua thật nhanh. Ngắn ngủi luôn luôn ám ảnh ngay cả khi hai đứa bên nhau và mỏng manh thay thân phận yêu giữa những giăng đầy hiểm nguy trong chiến cuộc. Lạ không! Ngày về định bụng sẽ tâm sự hết cho em nghe vì sợ không còn dịp.   Nhưng khi ra đi mới biết đã bỏ quên biết bao điều muốn nói. Hay là tự trách  cũng không còn cần thiết nữa khi cảm nhận được sự chọn lựa không thuộc về mình. Tình yêu  nó đã từng là  như vậy: sẵn có rồi làm nên, dị biệt thành đồng vị, bất biến đến vô cùng,lưỡng nghi trong nhất quán,hôm qua tới hôm nay…và bây giờ anh có em.
Anh viết rồi bỏ thư này  khi tạm dừng chân bên một thành phố nhỏ trên đường ra đơn vị.  Ngày mai nó sẽ đi ngược đường trở lại nhà em. Dù đã xa nhưng không làm sao quên mái tóc ấy với bàn tay thon, đôi môi  hiền cùng giọng nói chỉ vừa đủ nghe, tiếng cười theo sau một trò đùa tinh nghịch hay chiếc hôn trộm thật nhanh khi chiều về lặng lẽ. Và ngay phút này đây! Khoảng cách giữa hai đứa đã là 300 cây số đường…làm sao cho đỡ nhớ! Mời người đẹp đọc tâm tư chưa hề kể cho ai nghe. Mong sao bền lâu chứ không chấm dứt ở đây. Xin đề thêm:     Hôn em
Hoàng Cương lưu bút

 

Ta đã từng nghe nhạc phẩm “Tình Thư Của Lính” qua những tiết điệu quen thuộc như rhumba hoặc chachacha.  Nay xin thử nghe Hoàng Cương gửi đến “Tình Thư Của Lính” này qua thể điệu jazz.   Nét nhẹ nhàng của jazz ballad như những lời tâm sự của người lính ở đoạn đầu có piano và guitar làm nền.  Phần điệp khúc được cường điệu lên với dàn kèn jazz mang đến nét trẻ trung, tươi sáng như những rộn rã, xôn xao của kẻ đang yêu.  Những đoạn được thêm vào 2 giọng bè là để nhấn mạnh cách chuyển hợp âm quen thuộc, dễ nghe, tiêu biểu cho nét nhạc Trần Thiện Thanh; đồng thời tạo nên một phong cách mới cho bản nhạc quá quen này. Mời thưởng thức.

 

Hoàng Cương

Comments are closed.

Blog at WordPress.com.

Up ↑

%d bloggers like this: