“Bài Không Tên Số 7”

Tôi không biết em từ đâu đến.
Tôi cũng không biết em đã đi về đâu.
Ngày em đến với đôi mắt hạt huyền
nhìn tôi như một con thỏ hiếu kỳ.
Thương em như thương em gái nhỏ miền xa.
Có đôi lúc em nhin tôi chăm chăm
với tất cả tâm hồn.
Thật khó tả.
Một chút tha thiết, một chút khổ đau.
Và một chút hạnh phúc.
Dường như em đã có người tình.
Những lúc ấy tôi chỉ biết mỉm cười lảng tránh
để che dấu hơi thở dồn dập.
Lần cuối em đến thăm
trời hoàng hôn đổ mưa tầm tã.
Em đứng trước cửa với cành hoa dại.
Ánh mắt tha thiết, giận dữ
đôi môi run run khao khát.
Những giọt nước mưa chạy dài trên má.
Em đứng đó ướt sũng trong nhan sắc man dại.
Nụ hôn đầu run rẩy.
Nước mưa hay nước mắt …
“Đêm vỗ về nuôi nấng, đêm trao ngọt ngào hương phấn”. (V.T.An)
Khi bình minh choàng tỉnh trong căn phòng
dường như em vừa đi khỏi.
Để lại hương tình trên gối,
cành hoa dại và mảnh giấy nhạt nhòa.
“Xin lỗi Yêu Dấu! Em phải đi … “.
Em ký tên của một loài hoa mùa Xuân.
Dường như em đã có người tình.

Trần Đào lưu bút

 

Quốc Hùng

 

2 thoughts on ““Bài Không Tên Số 7”

Add yours

  1. Hay qua HC-LV oi! Toi khong bo quen bai nao cua vpanct suot nam qua.Hom nay lai duoc nghe BKTso7 that da lo tai.Xin doi ten “khonglottaimusic” thanh “lottaivocungmusic”.BVao lau thi co nhac Xuan con De day ban LV?

    Like

Leave a Comment/Request

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Blog at WordPress.com.

Up ↑

%d bloggers like this: