Mùa Thu Chết 2022

Photo courtesy of Nguyen Thao

Vào thời mơ mộng của tuổi 14, 15 tôi viết: 

​Tôi đã đi, đi hoài trong tưởng tượng

​Băng cánh đồng tuyết phủ Siberia

​Vượt qua ngọn Himalaya

​Để…

Để làm gì, tôi cũng chẳng rõ.  Dòng chữ bỏ lửng vẫn luôn luôn theo đuổi tôi.  Và rồi tôi đi thật.  Tuy không băng qua ngọn Hy Mã, nhưng một đại dương mà khi quay lại thì chẳng còn thấy bờ.  Tôi bước vào xứ Mỹ, trại Fort Chaffee, lớ ngớ như anh chàng Lockwood đi lạc vào thế giới xa lạ  Đỉnh Gió Hú.

Trong những ngày rộng tháng dài, tôi mặc tình lang thang quanh khu trại rộng mênh mông.  Bên ngoài dãy hàng rào kẽm gai là những cánh đồng cỏ hoang.  Xa hơn nữa, cánh rừng của vùng Ozark mịt mùng gợi cho tôi nhớ những cuốn tiểu thuyết ngày trước đã đọc của chị em Brontë, Jane Ayre và Đỉnh Gió Hú. Tôi thích thú tưởng tượng mình đang là Heathcliff đang trở về tòa lâu đài cổ kính trên đỉnh núi, hoặc đôi khi là anh chàng Lockwood say mê trước câu chuyện tình bi đát của Heathcliff và Catherine, khi đứng trước ngôi mộ của đôi tình nhân, trên đỉnh đồi, trong buổi chiều tà, bầu trời vần vũ mây đen, và gió lồng lộng.

Và như thế, tôi đã đi trong tưởng tượng đến ngọn đồi trong bài thơ L’Adieu của G. Apollinaire.

J’ai cueilli ce brin de bruyère
L’automne est morte souviens-t’en
Nous ne nous verrons plus sur terre
Odeur du temps Brin de bruyère
Et souviens-toi que je t’attends

Bài thơ đã được thi sĩ Bùi Giáng “dịch” thành Lời Vĩnh Biệt

Ta ngắt đi một cành hoa thạch thảo

Em nhớ cho mùa thu đã chết rồi

Chúng ta sẽ chẳng tương phùng được nữa

Mộng trùng lai không có ở trên đời

Hương thời gian, mùi thạch thảo bốc hơi

Và nhớ nhé, ta vẫn chờ em đó…

Nhạc sĩ Phạm Duy đã đưa bài thơ này vào lòng người bằng một giai điệu chập chùng như núi đồi lồng lộng trên đỉnh gió…

Ta ngắt đi một cụm hoa thạch thảo
Em nhớ cho mùa thu đã chết rồi
Mùa Thu đã chết, em nhớ cho
Mùa Thu đã chết, em nhớ cho
Mùa Thu đã chết, đã chết rồi
Em nhớ cho

Em nhớ cho
Đôi chúng ta sẽ chẳng còn nhìn nhau nữa
Trên cõi đời này

Trên cõi đời này
Từ nay mãi mãi không thấy nhau
Từ nay mãi mãi không thấy nhau
Từ nay mãi mãi không thấy nhau

Ta ngắt đi một cụm hoa thạch thảo
Em nhớ cho mùa thu đã chết rồi
Ôi ngát hương thời gian mùi thạch thảo
Em nhớ cho rằng ta vẫn chờ em
Vẫn chờ em, vẫn chờ em, vẫn chờ em
Vẫn chờ, vẫn chờ đợi em

 

Đâu biết rằng sẽ có một ngày, bạn hỏi tôi:  Hát Mùa Thu Chết không?

Leave a Comment/Request

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Blog at WordPress.com.

Up ↑

%d bloggers like this: